
(GMT+7)
- View : 32Trong lịch sử World Cup, đã có nhiều trường hợp các đội chủ nhà gây thất vọng khi bị loại ngay từ vòng bảng, để lại nỗi tiếc nuối lớn trong lòng người hâm mộ bóng đá quốc tế. Bài viết này sẽ điểm lại những lần “sảy chân tại sân nhà” đáng nhớ nhất và lý giải vì sao điều tưởng như bất khả thi ấy lại có thể xảy ra đối với các quốc gia đăng cai World Cup.
Nam Phi – World Cup 2010
Nam Phi là quốc gia châu Phi đầu tiên được trao quyền đăng cai World Cup. Với sự kiện mang tính bước ngoặt này, đội tuyển Bafana Bafana nhận được sự kỳ vọng lớn từ người hâm mộ trong nước và cả châu lục. Bảng A năm đó gồm Nam Phi, Mexico, Uruguay và Pháp, một bảng đấu được đánh giá là khá cân bằng.
Theo các trang tổng hợp keo bong da, hành trình của Nam Phi tại World Cup 2010 khép lại với 1 chiến thắng, 1 trận hòa và 1 trận thua, có được 4 điểm nhưng đứng thứ ba bảng A. Dù thi đấu đầy nỗ lực, họ trở thành đội chủ nhà đầu tiên trong lịch sử World Cup bị loại ngay từ vòng bảng.
Qatar – World Cup 2022
Qatar là quốc gia Tây Á đầu tiên tổ chức một kỳ World Cup, và cũng là nước chủ nhà đầu tiên chưa từng góp mặt tại vòng chung kết trước đó. Với sự chuẩn bị kỹ lưỡng, đầu tư vào cơ sở hạ tầng và đào tạo cầu thủ, Qatar kỳ vọng sẽ để lại dấu ấn ngay trên sân nhà. Tuy nhiên, thực tế sân cỏ đã cho thấy sự chênh lệch rõ rệt về trình độ giữa Qatar và các đối thủ ở bảng A gồm Hà Lan, Senegal và Ecuador.
Qatar trở thành đội chủ nhà đầu tiên trong lịch sử World Cup không giành được điểm số nào.
Việc bị loại từ vòng bảng khi thi đấu trên sân nhà là điều khó tin, nhưng đã từng xảy ra. Dưới đây là những nguyên nhân chính lý giải cho sự thất bại này:
Chênh lệch đẳng cấp: Dù là nước chủ nhà, nhưngkhông phải đội tuyển nào cũng có nền bóng đá đủ mạnh để cạnh tranh ở đấu trường đỉnh cao như World Cup. Trường hợp của Qatar là minh chứng rõ ràng. Dù có sự chuẩn bị dài hạn, đội tuyển này vẫn không đủ sức chống chọi trước các đối thủ đẳng cấp như Hà Lan hay Senegal.
Áp lực tâm lý: Được thi đấu trên sân nhà mang lại sự cổ vũ lớn, nhưng cũng tạo ra áp lực tâm lý nặng nề. Các cầu thủ phải gánh trên vai kỳ vọng của hàng triệu cổ động viên, khiến đôi khi họ mất đi sự tự tin và thi đấu dưới sức. Nam Phi 2010 là ví dụ điển hình: trong bối cảnh cả châu Phi kỳ vọng, đội bóng của HLV Parreira đã không thể giữ được sự ổn định sau trận ra quân hòa Mexico.
Thiếu kinh nghiệm thi đấu quốc tế: Cả Nam Phi và Qatar đều không phải là những ông lớn thường xuyên góp mặt ở các kỳ World Cup, nên họ thiếu kinh nghiệm đối đầu với các đối thủ mạnh. Trình độ chiến thuật, bản lĩnh trận mạc và khả năng xoay chuyển tình thế đều là những yếu tố yếu kém khi phải đối đầu với những đội tuyển hàng đầu thế giới.
Sự chuẩn bị chưa thực sự hiệu quả: Việc đăng cai World Cup thường kéo theo sự tập trung lớn cho công tác tổ chức, dẫn đến đội tuyển quốc gia không có được sự chuẩn bị tối ưu. Qatar dù đầu tư mạnh mẽ vào công tác huấn luyện, thuê HLV nước ngoài và cử cầu thủ đi tập huấn dài ngày, nhưng vẫn không đạt được sự gắn kết và lối chơi ổn định như kỳ vọng.
Xem thêm: Những điều ít ai biết về đội tuyển yếu nhất thế giới
Xem thêm: TOPLIST đội tuyển hùng mạnh nhất khu vực châu Á
Dù được thi đấu trên sân nhà với sự cổ vũ của hàng ngàn cổ động viên, các đội tuyển quốc gia đăng cai World Cup không phải lúc nào cũng có thể tạo ra kỳ tích. Trường hợp của Nam Phi và Qatar là những minh chứng rõ ràng rằng “lợi thế sân nhà” không phải là chiếc đũa thần. Để đi xa tại World Cup, ngoài yếu tố địa lợi, điều cốt lõi vẫn là năng lực chuyên môn, kinh nghiệm thi đấu và khả năng vượt qua áp lực khổng lồ. Những thất bại này không chỉ là bài học cho các nước đăng cai sau này mà còn phản ánh sự khốc liệt thực sự của ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh.